Một cơn mưa lạnh, mưa lạnh đen, rơi xuống từ những cánh trời sương mù, dồn xuống thành phố nhỏ, gần như bất khả thương. Đường phố hầm hố, đèn đỏ soi mờ ảo ảo, dẫn đến một ngôi nhà cổ kính, với những cánh cửa sắt hơi nóng từ sưởi lửa. Một tay nàng gái trẻ, tay da mịn màng, mở cửa ra khỏi hơi ấm và đem theo một bức áo dài sọc sọc, mặc cho một người bạn đàn ông đang chờ bên ngoài.
Nàng là Thúy, một cô gái sinh sống tại Sông Bắc, một nơi gần như là cuối thế giới. Nó là một nơi xa lạ, nơi màu sắc nhạt nhẽo, nơi không có những ồn ào của thành phố. Một nơi mát mẻ, yên tĩnh, với những con sông tròn trịa và những cây cối ngang ngửa. Những ngày tháng mùa hè, nơi này sẽ được bao phủ bởi những bông hoa hồng tươi mọng và những cơn mưa ướt ướt.
Đàn ông đó là Huy, một người từ phía Tây, một nơi xa lạ hơn Sông Bắc. Hắn có mắt sắc áo và mái tóc đen tối, như những chiếc lá cây cối trong suốt mùa hè. Hắn nói với Thúy: "Tôi muốn đến với bạn, đến với quê hương của bạn ở tận cực nam."
Thúy cười nhỏ, nhìn ra phía xa: "Tại Sông Bắc, không có quê hương. Tất cả chỉ là sông và cây cối."
Huy cười khỏe hết: "Nhưng đó là quê hương của bạn. Tôi muốn khám phá nó."
Một chuyến hành trình bất ngờ bắt đầu từ Sông Bắc, một nơi khác biệt với những con sông tròn trịa và những cây cối ngang ngửa. Huy và Thúy lên xe buýt, rẽ vào những con đường hẻo lánh, rẽ vào những quán ăn nhỏ gọn. Họ nói chuyện, cười chung, hạnh phúc như hai con chim bướm bay trên sông.
Huy hỏi Thúy: "Bạn có bao giờ đi xa khỏi Sông Bắc không?"
Thúy trả lời: "Không. Tất cả tôi biết là sông và cây cối. Tôi sống ở đây từ nhỏ."
Huy thầm thầm: "Tôi muốn thăm dò tận cực nam của Sông Bắc."
Chuyến hành trình kéo dài hơn họ tưởng. Họ đi qua những làng trại nhỏ, những ngôi làng gỗ sơn; họ đi qua những con sông nhỏ, có sông sâu dài; họ đi qua những khu vực rừng mọc cao vững. Huy và Thúy hát ca khúc dân tộc cùng nhau trên những bờ sông tĩnh lặng; họ chơi trò chơi với trẻ em trong những làng trại; họ thử món ăn đặc sản của Sông Bắc trên bàn thời trang nhỏ.
Huy hỏi Thúy: "Bạn thấy tận cực nam của Sông Bắc là gì không?"
Thúy trả lời: "Tất cả là sông và cây cối. Nhưng có một điều khác biệt là... là sự yên tĩnh và bình an của nơi đây."
Huy thầm thầm: "Tôi yêu nơi này."
Chuyến hành trình cuối cùng dẫn họ đến một khu rừng hoang vu ở tận cực nam của Sông Bắc. Khắp xung quanh là những cây cối già lão, cao vững; trên trời là những đám mây mờ ảo; dưới chân là những con sông nhỏ chảy suốt suốt. Huy và Thúy ngồi xuống dưới một cây cối lớn, nhìn ra phía xa. Huy nói: "Tại Sông Bắc, tôi đã khám phá được quê hương của bạn."
Thúy cười nhẹ: "Tại Sô